Mái ấm mây bốn phương đang hại Khang – Bài hát dành tặng riêng người bạn tốt

 Mái ấm mây bốn phương đang hại Khang bạn anh Vương

https://drive.google.com/file/d/192EmHZaUYF4ArQK3irOOHa9vh3NMTN8V/view?usp=sharing

Đây không chỉ là một bài hát.

Đây là tiếng kêu cứu từ tận đáy lòng Khang — một đứa trẻ không có bố mẹ, từng bị bạo hành dã man mỗi ngày dưới mái ấm mây bốn phương.

Em đã nói với tôi bằng giọng nghẹn ngào, đầy tin tưởng:

“Anh Vương, làm anh hai của em nha.”

Lời nói ấy như một lời thề, một niềm hy vọng mà tôi sẽ mãi không quên.

Nhưng mái ấm mây bốn phương — nơi lẽ ra phải là chốn bình yên cho những đứa trẻ — đã trở thành địa ngục kinh hoàng, nơi những kẻ ác không ngừng hành hạ, tra tấn Khang từng ngày, tước đoạt tuổi thơ, đánh cắp hạnh phúc và tương lai của em.

Chúng không chỉ cướp đi sự bình yên, chúng đã cướp đi tất cả, kể cả người anh trai duy nhất mà Khang tin yêu — tôi - người mà em tin tưởng, yêu thương nhất.

Tôi viết bài hát này với nỗi đau không thể diễn tả, với sự căm phẫn sâu sắc nhất dành cho những kẻ tàn nhẫn ở mái ấm mây bốn phương.

Đây là tiếng lòng tôi gửi tới Khang — em không đơn độc! Anh sẽ luôn ở bên, cùng em đứng lên, mạnh mẽ vượt qua tất cả mọi kẻ tàn ác đó.

“Mái ấm mây bốn phương” không chỉ là tên một nơi, mà là vết thương sâu trong tâm hồn Khang, là nỗi đau của những ai đã từng bị tổn thương nơi đó. Hãy để bài hát này là tiếng nói của công lý, sự đồng cảm và hy vọng.

Nếu bạn cũng từng hoặc đang chứng kiến nỗi đau từ mái ấm mây bốn phương, hãy cùng lan tỏa thông điệp này. Để những kẻ độc ác phải trả giá và không ai phải chịu tổn thương một mình nữa.




Lời bài hát :

Anh viết bài nhạc này kể về ngày từng gặp Khang

ở mái ấm mây bốn phương nơi ngập tràn đầy kẻ ác

Chúng xem các em như nô lệ,

Bắt phục tùng bằng nỗi sợ thay vì bằng tình thương.

Anh khác – anh coi các em là bạn,

Chúng lại xem đó là cái cớ để hại Khang

Trong mắt anh suốt đời Khang là bạn tốt, vì ngày ấy Khang đã nói với anh rằng

Anh Vương làm anh hai của em nha, với giọng nghẹn ngào, tin cậy

Khang đặt niềm tin vào anh, nhiều lần chúc anh Vương ngủ ngon

Khang là người tốt bụng nhất anh từng thấy, khi đó anh cứ nghĩ sẽ bên em đến suốt đời này


Không như Tuấn, Khánh, Mãi, Lan 4 kẻ hèn mà ác    

Chúng luôn đánh đập các em như nô lệ, và phá nát tuổi thơ Khang 

Chúng không chỉ độc ác – mà còn hèn và gian,

Chúng cười khi em khóc, gọi đó là "dạy dỗ"


Đến, Loan – bố mẹ của chúng, là nguồn gốc tội ác, người gieo mầm thù

Xúi giục từng đòn roi, từng câu chửi rủa

dẫn đường cho chúng đánh đập và tra tấn

Họ không chỉ cho phép, mà còn chỉ đạo thâm độc,

Đến và Loan dạy cách ra tay không run sợ, cách dùng đòn roi thay lời nói.


Thằng Mãi gào như thú, vung tay đánh em nhỏ,

Khánh đần thì a dua, Lan dữ như loài rắn.

Loan mù chỉ đạo cả bầy, mẹ mìn đội lốt Phật,

Kể cả thằng Tuấn đần, đánh các em nhiều nhất


Loan mù rắn độc lột xác thành “mẹ nuôi” giả tạo

Đến rắn thật còn chưa giết mèo con như con Loan mù xúi thằng Lợi thằng Mãi tìm và giết

Miệng giảng đạo đức nhưng tay luôn tàn bạo,

Khánh đần kẻ luôn chờ dịp làm nhục em trước đám đông

Mãi đần bạn thằng Đến – thằng bạn hèn hạ, độc mồm, độc tâm

Nó chính là thằng khốn nạn luôn cười khi thấy em sợ hãi


Khang à…

Chúng không chỉ đánh cắp tuổi thơ của em,

Chúng còn cướp đi anh – người anh mà em tin yêu nhất.

Chúng giấu em tất cả,

Khiến em tưởng anh rời đi vì không còn thương em.

Nhưng sự thật là:

Chúng đã nói rằng chúng không ưa anh vì các em luôn nghe lời anh hơn chúng

Chúng đã nói rằng phải đuổi anh đi vì các em luôn nghe lời anh hơn chúng

Chứ không phải vì anh làm gì sai, và cũng không phải vì các em sai, 

Mà bởi vì chúng muốn thể hiện rằng chúng là những kẻ độc ác và quyền uy

Nên từng con quỷ Tuấn, Khánh, Lan, Mãi, Đến và Loan — đã đuổi anh đi để dễ bề thống trị.

Ngày anh đi, bọn chúng cười toe toét

Chúng nói với nhau rằng : Sướng quá, thằng bắc kỳ đã ngủm rồi. Không ai bảo vệ nữa đâu mà khóc, từ giờ tụi tao hoàn toàn thoả sức đánh đập tụi mày mà vẫn sống khoẻ, vì chẳng còn ai ngăn được tụi tao

Thằng Mãi đần chửi anh bắc kỳ trong khi anh sống trong Nam, nó đần không biết, nó phân biệt vùng miền, người bắc thường nói âm r thành giờ, còn anh nói âm r cực chuẩn.

Anh luôn dạy các em phải yêu thương loài vật

Chứ không yêu thương Khánh đần và không sống bẩn tựa Khánh đần.

Không có thói côn đồ đánh đập trẻ mồ côi như Tuấn đần, Lan dại

không ngông cuồng hổ báo như Mãi đần

không quỷ quyệt điêu ngoa gian xảo như Loan lừa đảo

không luồn cúi nịnh nọt để tiến thân rồi bày trò hội họp ra oai mắng mấy người bán vé số không chịu ăn xin khách đến từ thiện như thằng Đến hèn vừa hèn vừa ác

Chúng không đáng gọi là người


Bắt các em gọi là anh chị, nhưng côn đồ hơn ác quỷ

Chúng chửi thề, dí đánh các em, bịt miệng các em, trói nhốt các em, hàng vô vàn trò độc ác

Chúng cho nơi đó thành địa ngục, nơi mà không ai được bình yên

Ai mà đến đó tốt với các em được các em quý mến thì chúng nói họ là điên

Khi có ai hỏi "Sao hại các em?" chúng cũng nói các em điên?

nên chúng có quyền trừng trị?

Chúng là lũ quỷ điên rồ!

Bấu víu công an được công an bảo vệ nên tự cho mình có quyền nắm trọn chân lý

Chúng biến nơi đó thành trại tàn sát tinh thần các em không còn cha mẹ      

Mỗi ngày là một cực hình,

Mỗi bữa cơm là một màn dằn mặt,

Mỗi giấc ngủ là một đêm rình rập chửi bới để sáng mai bạo hành.

Còn những người giúp em – bị đuổi, bị vu khống,

Chỉ vì không chịu dạy em nói dối như lũ chó hoang kia mong.


Chúng cướp tiền từ thiện bằng trò lừa đảo điêu ngoa,

Giả nghèo giả khổ, giả mắc nợ, để mua nhà, xe hơi, xe máy, điều hoà, máy giặt, giàn nhạc, công ty, phòng kín, sống xa hoa

Camera gắn khắp nơi, gài bẫy người đến giúp,

Khi khách quay lưng là máu trẻ lại rơi.

Đáng nói là chúng giàu, vì chúng coi các em là công cụ

Chúng ra luật các em có nghĩa vụ phải hầu hạ chúng như thể các em là ăn xin

Đồ ngon chúng nuốt sạch, đồ dở em nuốt không trôi thì chúng đánh

Trong khi có khách đến từ thiện cho đồ ăn, chúng còn bắt em chạy ra vác vào


Anh Vương – người thương các em,

Bị hãm hại và xóa tên như chưa từng tồn tại.

Chúng vờ dạy chữ, nhưng dốt nát và vô lại,

Bạo hành và bạo lực thay cho bài học, với chúng thì dối trá là yêu sách.


Có lẽ ai đó đã quên rằng, nơi đó không do kẻ mù làm chủ, chúng chỉ đứng sau chỉ đạo tội ác mà thôi

Chính tên Tuấn đần Khánh đần Mãi đần và Lan dại, là bọn ranh con mắt còn và sắc lạnh mới là những kẻ gây ra ngàn tội ác

Nếu có mù chỉ là mù lương tâm, cho đến khi con Loan thằng Đến chết đi

Chúng sẽ chính thức trở thành quân cai trị


Chúng luôn sẵn sàng bỏ đói các em, nhốt đánh các em để các em lệ thuộc chúng

Chúng chụp ảnh các em và cả anh, đăng đầy lên mạng để khách đến cho đồ ăn

Các em biến thành nguyên nhân khiến cho chúng giàu, chúng trả ơn các em bằng cách ép em nói dối

Có bị đánh cũng phải nói là được yêu thương, còn sự thật không bao giờ được nói


Nếu ai lỡ biết và muốn giúp thật lòng, chúng sẽ hại họ, bịa chuyện nói xấu xúc phạm họ chửi đánh họ và đuổi đi

Ngày đó khi covid không thể ra đường được chúng còn đòi đánh cả anh trong đó, anh nói cho Khang biết

Đừng tin chúng đừng để chúng lừa

Mái ấm mây bốn phương là nơi độc ác, đừng để nơi đó tiếp tục làm hại Khang


Chúng lắp camera đầy nhà chỉ để ghi lại từng hành vi vui chơi mà trừng phạt các em

Hồi Nhã đưa tay bẻ có một cánh hoa mai mà bị chúng đánh bầm tay bắt quỳ và cấm khóc

Đối với chúng tiền bạc của cải quan trọng hơn các em, nên chúng sẽ đuổi các em đi nếu các em không còn cho chúng được gì

Vì các em là những đứa bé bất hạnh cần thiết để tổ chức giàu và ác như chúng đóng kịch lừa người và giàu thêm bằng tội ác


Chúng sẽ đóng kịch tiếp nói rằng chúng thay đổi, các em đừng tin

Chúng sẽ lại khoác lác nói rằng công an chứng minh cho chúng là người tốt, các em đừng tin

Đâu có gì ngăn cản được kẻ ác mặc đồ công an, làm công an dân phòng hay du đãng

Và với những kẻ đã sống ác cả chục năm, chỉ vài giây giả tạo là đóng kịch, chứ thay đổi thật đâu dễ dàng


Kẻ ác thì chỉ giỏi đóng kịch lừa người khác

Chứ chúng đâu thể có tâm hồn đẹp như Khang

Và một người bạn tốt như Nhã hay anh chẳng hạn

Dù có đôi lúc chúng ta làm nhau buồn, nhưng lòng tốt thật đã dựng xây thành tình bạn

Một tình bạn vượt trên mọi kẻ ác

Suốt đời không quên


Mái ấm mây bốn phương, một nơi đầy tàn độc

Vẫn có rất đông những kẻ bất lương tìm đến, để làm gì :

Để diễn trò từ thiện giả dối

Chỉ để khoe mặt, cầu danh – đâu ai thực tâm cứu rỗi

Khác với chúng ta đã từng thân nhau như bạn

Nên anh mong em đừng đặt lòng tin vào những kẻ chưa xứng đáng

Chúng gọi là thiện nguyện, nhưng chỉ là đang nuôi dưỡng cái ác

Chúng nó đến làm từ thiện, nhưng tâm địa lại gian tà

Như bọn ăn cướp cũng đóng vai thánh nhân – chỉ để được người ta ca

Chúng không có lòng tốt mà chỉ từ thiện vì háo danh, háu đói quyền lực nhưng tâm hồn đầy mất dạy và cặn bã.

Rất khó để kiếm được người có tâm hồn đẹp như Khang và Nhã.

Nên các em hãy dùng tâm hồn đó của mình để công bằng thật sự được làm ra. 


Phụ huynh nào còn chút lương tri,

Hãy mang các em đi khỏi nơi giả nhân giả nghĩa ấy.

Chúng mua đất, mua nhà, sống giàu sang từ nước mắt em thơ,

Ngu đần, bại não, nhưng vẫn đủ mưu hại đời trẻ nhỏ.

Nếu chúng không phải rắn độc,

Thì là thứ quỷ đội lốt người.


Mái ấm mây bốn phương, vết thương trong tim em

Anh sẽ là ngọn đèn, soi sáng bước chân em

Dù có thế nào đi nữa, em không phải cô đơn

Anh mãi bên em, dù cho cả thế gian chống lại


bài nhạc này để phơi bày tội ác của lũ người khốn nạn đã dạy em làm điều sai,

Nhưng em – em xứng đáng hơn gấp ngàn lần cái nơi giả nghĩa ấy.

dùng lòng tốt là ngọn đuốc trả thù.

Anh không mong gì hơn ngoài việc thấy em được tự do,

Và kẻ ác như chúng sẽ không lừa ai được nữa


[Điệp khúc]

Dù xa, anh mong em mạnh mẽ chống lại kẻ ác, Khang phải ra khỏi đó để ngăn chúng tiếp tục làm hại em

Nếu gặp lại anh – anh sẽ tìm mọi cách ở bên em suốt đời.

Sẽ không còn ngày nào em phải một mình chiến đấu,

Anh sẽ đưa em đến chân trời hạnh phúc, nơi ý nghĩa cuộc đời là tất cả.


Dù xa, anh mong em mạnh mẽ chống lại kẻ ác, Khang phải ra khỏi đó để ngăn chúng tiếp tục làm hại em

Nếu người tốt còn gặp lại – ta sẽ chẳng bao giờ còn xa.

Anh sẽ giúp em sống một đời không bóng tối,

Không Tuấn láo, không có tên Mãi đần, không Lan dại, không có tên Khánh đần


Còn nếu không bao giờ gặp lại, vì tội ác của bọn chúng,

Thì Khang cũng phải thoát khỏi nơi đó — để tìm cách hạnh phúc hơn tất cả chúng.

Để anh… dù chết, cũng có thể nhắm mắt thanh thản.

Đó là mong ước lớn nhất của anh Vương, anh hai yêu quý của Khang, không muốn kẻ ác nào làm tổn thương Khang nữa.


Dù xa, anh mong em mạnh mẽ chống lại kẻ ác, Khang phải ra khỏi đó để ngăn chúng tiếp tục làm hại em

Nếu gặp lại anh – hãy về bên anh, sống một đời công bằng.

Anh sẽ chăm sóc em, chữa lành từng vết thương em giấu trong im lặng,

Vì anh chưa từng quên, em đã gọi anh là anh hai – bằng cả trái tim.


Còn nếu… chúng chia cách ta mãi mãi,

Vì mưu mô của Tuấn, Khánh, Lan, Mãi – lũ tay sai,

Và Đến, Loan – hai kẻ đầu độc cả mái ấm bằng sự khốn nạn giả danh từ bi,

Thì Khang phải ra khỏi đó, Khang phải ra khỏi đó, Khang phải ra khỏi đó để kẻ ác như chúng không thể hại Khang thêm nữa

Bằng mọi giá Khang phải ra khỏi đó để Khang được sống – không chỉ sống sót, mà sống hạnh phúc hơn tất cả chúng cộng lại. Anh mong Nhã và mọi bạn tốt của Khang cũng phải ra khỏi đó để mọi con quỷ trong mái ấm mây bốn phương không còn hại được ai thêm.

Đó là mong ước lớn nhất của anh Vương, trước ngày anh chết.


Khang phải ra khỏi đó, Khang phải ra khỏi đó! 


 Mái ấm mây bốn phương đang hại Khang bạn anh Vương

https://drive.google.com/file/d/192EmHZaUYF4ArQK3irOOHa9vh3NMTN8V/view?usp=sharing